Chiếc lá ngậm ngùi

Em đi qua những tháng ngày mưa lũ
nắng vàng xưa tan tác ở nơi nào
chiều dang tay ôm tròn bao nỗi nhớ
gọi thu về nghe mùa cũ xanh xao

Hạ vừa đó mà đã xa vội vã
im lặng rồi tiếng hát của loài ve
qua chốn cũ sao thấy mình xa lạ
chẳng còn ai đưa đón bước em về

Em đứng lại nghe đời rung nhịp thở
nắng mưa nào che nổi trái tim khan
rồi cũng sẽ qua mùa thu lá đổ
mà sao nghe xao xác lối hoang tàn

Người còn đó hay mình em ngóng đợi
ngày trôi nhanh hay chậm bước chân người
chỉ còn lại một trời thu vời vợi
mùa yêu thương chiếc lá bỗng ngậm ngùi!

Nguyễn Ngọc Tú Anh
Saigon, 13/08/2020

»

Trả lời