Có còn không những mùa hoa
hoa vàng trải quanh lối cỏ
cỏ xanh một thời để nhớ
nhớ màu áo trắng em bay
bay trong quá khứ xa rồi
rồi em qua cầu rất vội
vội vàng lời chưa kịp nói
nói gì con sáo sang sông
sông buồn theo em chảy mãi
mãi hoài một cánh buồm xa
xa xôi biết đâu bờ bến
bến nào đón bước chân em
em đi anh mỏi mắt tìm
tìm gì giữa trời hoang vắng
vắng như con phố ngày mưa
mưa rơi thành lời than thở
thở dài một nỗi niềm riêng
riêng anh cuộc tình đã lỡ
lỡ làng từ thuở em qua!
Nguyễn Ngọc Tú Anh
Saigon, 09/08/2020