Chiều mưa xuống bỗng nghe lòng thương nhớ
Bóng hình xưa, thấy mẹ chợt quay về
Ngày hôm qua còn in hằn ký ức
Gánh nặng vai mang mỏi bước lê thê.
Bao tháng ngày, hoàng hôn về khắp chốn
Nắng mưa nào làm tay mẹ cằn khô
Bao nhọc nhằn gầy hao nuôi con lớn
Từng bước đi trên sỏi đá ơ thờ
Bóng thời gian làm sao mà níu lại
Trái tim này dâng mẹ lời thiết tha
Đạo làm con chưa tròn câu nghĩa nặng
Mẹ đi rồi bao tiếc nuối xót xa.
Con nào biết giữa đêm dài giá lạnh
Nước mắt rơi, tuổi ngọc tóc phai màu
Cả một đời quên mình vì con trẻ
Lệ ngàn đời, xin tìm mẹ kiếp sau.
Nguyễn Ngọc Tú Anh
Trà Vinh, 13/09/2017