Phù du

Đường đời như trận gió mưa
Khi vui thì nắng cũng thưa gió chiều
Ai người tri kỷ bao nhiêu
Thân bằng quyến thuộc có nhiều lúc sang

Khi thì đưa đón hân hoan
Vui tươi hớn hở chẳng màng đường xa
Vây mời thắm thiết thăng hoa
Yên vui được mấy lúc đà sa chân

Tìm đâu được mấy người thân
Kế bên gần cạnh cũng dần xa xôi
Cuộc đời dâu biển thế thôi
Hòa chung cát bụi cũng rồi hư không

Trần gian còn rộng mênh mông
Đường ta đi vẫn chất chồng đắng cay
Nỗi niềm biết tỏ cùng ai
Vần xoay thế sự như loài cỏ cây

Giờ còn lại những gì đây
Dăm ba đứa bạn tháng ngày cũng trôi
Quên đi quá khứ xa xôi
Sống sao thanh thản cho đời vô ưu

Tình người một thoáng phù du
Để tâm thanh tịnh cho dù mai sau
Vui buồn có nghĩa gì đâu
Lời thơ ý nhạc thêm sâu tâm hồn

Nguyễn Ngọc Tú Anh

«
»

Trả lời