Anh đi rồi chiều mưa khắp lối
còn riêng em giữa con phố buồn
đường thênh thang mà không bước nổi
đứng một mình đếm giọt mưa thương
Anh đi rồi mùa thu cũng cạn
gió đông về lạnh buốt trên vai
không còn nhau làm sao đủ ấm
để hồn em nhung nhớ vơi đầy
Anh đi rồi em về một bóng
quán nước xưa chẳng có ai ngồi
em tìm mãi một thời hoa mộng
chỉ thấy mình lạc lõng chơi vơi
Anh đi rồi còn ai đưa đón
những hẹn thề trả lại trăng sao
em bước qua từng ngày vô vọng
mưa ngập trời chẳng biết về đâu!
Nguyễn Ngọc Tú Anh
Saigon, 25/12/2020