Vòng tay Mẹ

Dẫu đời trôi nổi bôn ba
Bên con trẻ dại chẳng xa bước rời
Đường dài hun hút mù khơi
Qua bao gian khổ vẫn lời thương yêu

Con nào biết được bao nhiêu
Gập ghềnh sỏi đá rong rêu tấc lòng
Mỏi mòn trăn trở đợi mong
Con ngoan yên giấc trong vòng tay ru.

Tay nào dìu dắt từng thu
Tay nào chăm sóc nét du dương mềm
Tay nào mòn mỏi chợ đêm
Trưa qua phố nhỏ chiều thêm mấy đường.

Lạnh lùng chiếc bóng canh trường
Quên đi màu tóc pha sương tháng ngày
Mẹ dù muôn nỗi đắng cay
Lòng thương con trẻ đêm ngày mông mênh.

Cuộc đời sóng gió chênh vênh
Ơn sâu nghĩa nặng sao quên đáp đền
Một lòng hiếu đạo kính trên
Ai còn có mẹ chớ nên hững hờ.

Công ơn mẹ ngát mây trời
Như vầng trăng sáng soi đời yêu thương.

Nguyễn Ngọc Tú Anh
Trà Vinh, 14/09/2017

«
»

Trả lời