Chia tay về phía không nhau
bỗng nghe tim vỡ hồn đau rã rời
thôi thì thôi cũng đành thôi
quay lưng, ngoảnh mặt thành người lạ xa
Nụ cười nào chỉ thoáng qua
mà sao bỗng thấy như là trăm năm
lối về cỏ mọc rêu xanh
hạ vừa mới đó đã thành mùa thu
Nắng kia bỗng hóa sương mù
lá xanh nay đã vàng như phố chiều
lỡ làng cũng một lần yêu
đợi nhau năm tháng thêm nhiều vấn vương
Thôi chào nhau giữa con đường
mai về giữ lại vết thương một đời
đôi khi đứng gọi tên người
chỉ nghe tiếng vọng vang lời biệt ly.
Nguyễn Ngọc Tú Anh
Saigon, 08/09/2020