Khi em về lại dòng sông
cây cầu ngày xưa đã cũ
chuyến đò không còn kịp nữa
đã theo con nước xuôi dòng
Khi em về đã mùa đông
chỉ còn hàng cây gọi gió
chỉ còn mình em ở đó
chỉ nghe lạnh buốt vai gầy
Khi em về phía cuối ngày
chiều đi còn rơi chút nắng
bước chân buồn thêm trĩu nặng
tìm gì ở phía chân mây
Khi em về trắng bàn tay
cuộc tình xa không giữ được
tàn theo từng cơn mộng ước
hẹn thề rồi cũng phôi phai
Khi em về đến ngày mai
có anh chờ em cuối phố
hay chỉ còn vầng trăng vỡ
buồn ơi biết đến bao giờ?
Nguyễn Ngọc Tú Anh
Saigon, 07/01/2021